Thứ Tư, 18 tháng 4, 2012

Màu Hoa Đỏ

          Sáng nay, chuẩn bị đi làm, nghe tivi phát chương trình chuẩn bị chào mừng kỷ niệm 37 năm ngày giải phóng Miền Nam, thống nhất đất nước 30-4. Chợt thấy lòng bồi hồi, xúc động khi bài hát MÀU HOA ĐỎ của nhạc sĩ Thuận Yến vang lên "Có người lính mùa Thu ấy ra đi từ mái tranh nghèo... Có người lính mùa Thu ấy, ra đi từ đó không về..." 





Mời nghe : Màu Hoa Đỏ


"Nghệ sĩ Thuận Yến tâm sự về hoàn cảnh ra đời của ca khúc Màu hoa đỏ : Thật là hữu duyên. Những ý  tưởng đầu tiên của ca khúc này được nảy lên từ chính ngôi nhà số 4, Lý Nam Đế. Thỉnh thoảng tôi vẫn thường sang bên tạp chí VNQĐ để "ôn cố tri tân" với anh bạn - nhà thơ Nguyễn Đức Mậu. Hôm đó hai anh em đang ngồi ôn lại những kỷ niệm khi còn ở chiến trường, nhớ về những anh em đồng đội kẻ nay còn, người đã mất. Chỉ tiếc rằng nay vẫn chưa tìm thấy hài cốt những đồng đội chính tay mình chôn cất. Tôi bàn với anh Mậu là tìm tứ thơ, tôi đảm nhiệm phần phổ nhạc như để trả nợ về tinh thần. Đặc biệt lúc đó vào năm 1991, tình hình thế giới đang có nhiều biến động hai chúng tôi đều mong bài hát sớm ra đời sẽ góp phần củng cố niềm tin trong quần chúng.
Bài thơ của anh Mậu lúc đầu có tên THỜI HOA ĐỎ. Sau phổ nhạc, tôi bàn với anh đổi tên thành MÀU HOA ĐỎ. Bởi vào năm tháng đó, suốt dọc đường hành quân chỉ gặp màu hoa đỏ rực của hoa chuối rừng. Nó gợi lên không khí hào hùng, không khí chiến thắng, tác động không ít đến anh em chiến sĩ ..."






Lời bài hát:
                                       Có người lính
                                       Mùa Thu ấy ra đi từ mái tranh nghèo
                                       Có người lính
                                       Mùa Thu ấy ra đi từ đó không về
                                       Dòng tên anh khắc vào đá núi
                                       Mây ngàn hóa bóng cây tre
                                       Chiều biên cương trắng trời sương núi
                                       Mẹ già mỏi mắt nhìn theo
                                       Việt Nam ơi ! Việt Nam !
                                       Núi cao như tình mẹ bốn mùa tóc bạc nỗi thương con
                                       Việt Nam ơi ! Việt Nam
                                       Ngọn núi nơi anh ngã xuống 
                                       Rực cháy lên màu hoa đỏ phía rừng xa
                                       Rực cháy lên màu hoa đỏ trước hoàng hôn.

Rực cháy lên màu hoa đỏ ...

Không có nhận xét nào: