Thứ Năm, 19 tháng 4, 2012

Có một thời hoa đỏ...


Dưới màu hoa như lửa cháy khát khao
Bước lặng trên con đường vắng năm nao
Chỉ có tiếng ve sôi ồn ào mà chẳng cho lòng nguôi yên chút nào

Thứ Tư, 18 tháng 4, 2012

Màu Hoa Đỏ

          Sáng nay, chuẩn bị đi làm, nghe tivi phát chương trình chuẩn bị chào mừng kỷ niệm 37 năm ngày giải phóng Miền Nam, thống nhất đất nước 30-4. Chợt thấy lòng bồi hồi, xúc động khi bài hát MÀU HOA ĐỎ của nhạc sĩ Thuận Yến vang lên "Có người lính mùa Thu ấy ra đi từ mái tranh nghèo... Có người lính mùa Thu ấy, ra đi từ đó không về..." 

Thứ Hai, 16 tháng 4, 2012

Hoa tóc tiên

          Loài hoa nhỏ bé, nở dịu dàng chỉ vào những ngày sắp mưa. Loài hoa gợi nhớ cho tôi trở về ký ức tuổi thơ với ngôi nhà của ông bà Nội, vườn hoa trước hiên nhà được nối liền ra tới cổng bằng hàng hoa tóc tiên nở rộ mỗi sớm mai thức giấc, đẹp vô cùng sau mỗi đêm mưa, khi mà trên cánh hoa mỏng manh còn đọng lại những hạt long lanh như ngọc...

Nói cùng Anh



                                           Em vẫn biết đó là điều đã cũ
                                           Chuyện tình yêu quan trọng gì đâu
                                           Sự gắn bó giữa hai người xa lạ
                                           Nỗi vui buồn đem chia sẻ cùng nhau


                                           Em đâu dám nghĩ là vĩnh viễn
                                           Hôm nay yêu mai có thể xa rời
                                           Niềm đau đớn tưởng chừng như vô tận
                                           Bỗng có ngày thay thế một niềm vui




Thứ Năm, 12 tháng 4, 2012

Hôm nay, ngày đẹp trời rảnh rỗi

        
       Tưởng nhanh mà tính ra cũng lâu ra phết, kể từ khi tự hứa với mình rằng "sẽ viết vào một ngày đẹp trời rảnh rỗi" chuyện mình chọn cái tên cho blog của mình là Viên Thạch. Chuyện này mình phải gọi là hành trình vì nó là kết quả của cả một quá trình hình thành từ những hào hứng... mới nên.
        Lý do tại sao hào hứng viết blog thì ngay từ khi "mở hàng" bài đầu tiên đã nêu rõ, đó là cảm hứng từ một lần cafe một mình, thế nào bất ngờ "chui" vào được blog Bantroi5 của chú Kiến Quốc, đọc được mấy chuyện cười, mấy comments của các thành viên cựu trường Trỗi mà thời gian tưởng dài bỗng nhiên ngắn lại, thấy nụ cười tự nhiên nở trên môi. Vì điều này, cho đến giờ vẫn thầm cảm ơn chú Kiến Quốc lắm lắm.
        Cứ thế, những buổi sáng tiếp theo, chẳng biết sao ý nghĩ phải có một blog cứ đeo bám trong đầu, và quen tay vẫn tiếp tục tìm Báo liếp: bantroi5 để đọc, thấy gần gũi thân quen cứ như mình là độc giả trung thành từ lâu rồi vậy.

Thứ Ba, 10 tháng 4, 2012

Thứ Ba, 3 tháng 4, 2012

Thư gửi cô giáo của con

          Dưới đây là bức thư của một phụ huynh học sinh gửi cho cô giáo chủ nhiệm của con mình đang học lớp 6, trường THCS GV, Hà Nội. Bao suy tư, lo lắng của người làm cha, làm mẹ được gửi đến cô trong lá thư này là mong cô giáo hãy lấy quyền làm thầy để yêu thương, dạy dỗ con mình, cái quyền mà không phải ai muốn cũng có được.

Chủ Nhật, 1 tháng 4, 2012

Mùa hoa bưởi

Hương thầm
Phan Thị Thanh Nhàn

Khung cửa sổ hai nhà cuối phố
Chẳng hiểu vì sao không khép bao giờ
Đôi bạn ngày xưa học chung một lớp
Cây bưởi sau nhà ngan ngát hương đưa